TÌM VIỆC LÀM Ở MỸ: ĐỂ SỐNG THEO ĐAM MÊ THÌ PHẢI HY SINH RẤT NHIỀU

TÌM VIỆC Ở MỸ: ĐỂ SỐNG THEO ĐAM MÊ THÌ PHẢI HY SINH RẤT NHIỀU Tròn hai tháng trước, trong những ngày đầu tháng bảy, mình nhận được offer c...

TÌM VIỆC Ở MỸ: ĐỂ SỐNG THEO ĐAM MÊ THÌ PHẢI HY SINH RẤT NHIỀU

Tròn hai tháng trước, trong những ngày đầu tháng bảy, mình nhận được offer công việc đầu tiên trong cuộc đời: đi làm tại Paramount Network, kênh truyền hình thuộc chuỗi MTV Networks và Paramount Studios ở thành phố New York. Lần đầu tiên đi làm, thay vì chỉ là một thực tập sinh trên ghế giảng đường, là một trải nghiệm hoàn toàn mới. Được động chân động tay, được tham gia vào quá trình sáng tạo cùng mọi người, đặc biệt là công việc hậu kỳ cho các dự án như Lip Sync Battle hay sự trở lại của series Friends trên sóng truyền hình, học được nhiều thứ mà như người ta nói, chỉ “trường đời” mới dạy chứ trường học thì không.

Được làm điều mình thích quả thật rất vui. Mỗi ngày đi làm cảm thấy như có một luồng điện chạy dọc xương sống khiến mình thấy phấn khích. Mình vẫn là tuýp người chạy theo ý thích, quyết định những sự lựa chọn trong cuộc sống theo cái mình thích, theo dòng chảy adrenaline tuôn trào trong cơ thể, thay vì những thứ mọi người bảo mình “nên” làm, từ chuyện chọn học Phim và Truyền thông thay vì mấy ngành phổ biến hơn như Tài chính hay Kinh tế, tới chuyện tìm việc làm trong mảng sáng tạo thay vì những lĩnh vực an toàn hơn. Trong hai tháng vừa rồi, mình nhận được một job offer khác từ production house của Anthony Bourdain: Parts Unknown. Công việc này còn đi kèm một lời mời khá “béo bở,” ấy là visa làm việc để được ở lại Mỹ lâu hơn. Tuy nhiên, bản chất công việc chỉ là quản lý tài chính, tính toán chi tiêu, cộng trừ nhân chia, những điều mình biết là mình rất giỏi nhưng nếu làm thì sẽ ngồi ngáp cả ngày. Vì đây là một sự đầu tư mang tính lâu dài, mình đã dành nhiều thời gian suy nghĩ suy nghĩ, và trong quãng thời gian suy nghĩ ấy đã nói chuyện với rất, rất nhiều người, đã thức rất nhiều đêm chỉ để... khóc vì áp lực, vì bất cứ một lựa chọn nào cũng sẽ mở ra những con đường tương lai khác nhau, tạo nên những Nguyễn Siêu rất khác. Có người khuyên mình chọn công việc tài chính vì ở lại Mỹ lâu hơn một chút thì cuộc sống sẽ dễ dàng hơn, có người khuyên mình nên đi theo tiếng gọi của đam mê và để nó dẫn mình tới những nơi mình cần đến. Đặc biệt, một chị làm mảng Nhân sự của tập đoàn WME | IMG, còn làm mỉnh rối hơn và khuyên là “Don’t do what you love. Do what you’re good at,” và bảo mọi người nên chỉ làm mấy thứ mình thích vào những ngày cuối tuần, còn năm ngày hành chính thì đi tìm một công việc an toàn vì có tiền vẫn là trước nhất.

Mình dành một buổi đêm ngồi tĩnh lại và suy nghĩ, “Mình có muốn năm năm nữa vẫn ngồi tính toán hay không? Mình có sẵn sàng đánh đổi được làm những điều mình thích với một cuộc đời dễ dàng?” Rõ ràng một cuộc sống no ấm, yên bình là điều ai cũng ao ước, nhưng trong cái cuộc sống ấy, dành tận 40 tiếng một tuần chỉ làm một cái xác không hồn thì không phải là phong cách sống của mình, một đứa thích sự thăng trầm, thích cảm giác phấn khích sau thất vọng, thích chiến thắng sau thất bại, thích màu sắc, thích sáng tạo, thích động chân động tay. Và thế là mình, hiểu rõ mình đang đánh mất cái gì, từ chối công việc tài chính, và quyết định toàn tâm toàn ý cho công việc hiện tại ở Paramount. Cái giá của sống với đam mê đắt là như thế, nhưng nếu nó xứng đáng thì không tiền nào mua được.

Câu chuyện của hai tháng vừa rồi là như vậy, nhưng để tua lại khoảng thời gian cuối tháng 5, lúc mới tốt nghiệp, thì quả thực “trường đời” không dễ dàng như mình vẫn nghĩ, và cũng chẳng có một dấu hiệu gì rằng mình phải lựa chọn giữa hai chiếc job offers, vì tới một cái còn chật vật mãi chưa có. Với một công việc thực tập ở Disney và một công việc thực tập ở MTV trong tay, ở học kỳ cuối tại Vassar, mình rất tự tin là có thể săn được một công việc thực tập nữa, không hẳn là một việc làm “hẳn hoi” nhưng đủ sống ở cái thành phố đắt đỏ bậc nhất này. Điều thú vị là, tất cả những nơi mình apply đều mời tới phỏng vấn, và trong tất cả những cuộc phỏng vấn đó, câu trả lời chung đều là, “Chúng tôi không thể offer em vị trí thực tập này vì em có quá nhiều kinh nghiệm thực tập rồi. Chúng tôi quyết định từ chối để em có thể tìm một công việc thực thụ.” Lúc ấy mình buồn ơi là buồn, vì mục tiêu khi đó chỉ là để trang trải mùa hè ở New York, chứ cũng chẳng nghĩ xa tới việc kiếm một công việc chính thống và ổn định. Với cái ngành này thì điều đó cũng thật quá xa xỉ.

Ngay sau ngày tốt nghiệp, mình chuyển từ Vassar xuống New York City. Không một công việc trong tay, nhưng mình biết chắc chắn một điều nếu đã không phải là New York, thì về Hà Nội hay Sài Gòn còn vui hơn ở lại Boston hay Chicago. New York vẫn luôn là một điều đặc biệt đối với mình, và là thành phố mình yêu thích nhất trong tất cả mọi nơi từng đi qua. Đúng như người ta nói và mình tin, “If you can make it here, you can make it anywhere.” Trong khoảng ba tuần đầu tiên ở New York, mình gửi hồ sơ xin việc đều đặn mỗi ngày 4-5 vị trí. Chật vật vất vả như vậy mà gần như chẳng chỗ nào hồi đáp, kể cả có bạn bè làm ở công ty. Ngày này qua ngày khác, thời gian biểu chỉ lặp lại như một: sáng dậy sớm pha coffee, viết cover letter, ăn trưa, viết cover letter, ăn tối, viết cover letter, đi ngủ. Khi còn ở trường Đại học, dù vất vả thế nào vẫn biết đích đến của mình là đâu, bước tiếp theo phải làm gì. Từ ngày “ra đời,” cảm giác chênh vênh choán toàn bộ không gian cảm xúc. Có nhiều đêm không ngủ nổi vì lo lắng chẳng biết tiếp theo mình sẽ đi về đâu.

Công việc đầu tiên mình được nhận làm là transcriber cho Iron Chef, tức là nghe và ghi chép lại thành một kịch bản hoàn chỉnh các đoạn video shoot của game show này. Trả lương 20 đô cho một ngày(!) làm việc, tức thấp hơn cả mức lương tối thiểu ở bang New York. Tạm biệt. Công việc thứ hai mình được gọi phỏng vấn là một nhà máy gỗ. Vâng, mình xin việc tại một nhà máy gỗ, để đi cưa gỗ, sơn gỗ, và tính tiền mua vật liệu gỗ. Giờ nghĩ lại chẳng hiểu tại sao mình apply nữa, nhưng hồi đó nghĩ cưa gỗ cũng là một nghệ thuật và mình muốn trở thành một người nghệ sĩ, nên liều mình apply và may mắn thay anh chủ nhà máy gỗ lại là bạn thân của vợ sếp cũ của mình. Cuối buổi phỏng vấn, họ đồng ý cho mình thử việc, nhưng ngay sau khi mình nói mình là học sinh quốc tế và có những sự ràng buộc nhất định, thì họ lập tức rút lại lời đề nghị và gửi một cái email từ chối lúc 3:25 sáng. Báo hại cả ngày hôm sau bị tụt hứng chỉ vì vừa mở mắt đã thấy hung tin.

Người tính không bằng trời tính, mình không hề apply cho một vị trí nào tại Paramount Network, song họ lại có resume của mình từ một sự kiện networking mình tham gia trong quãng thời gian thực tập tại MTV. Họ gọi đến phỏng vấn, gọi điện cho chị quản lý cũ của mình để xác nhận, và offer công việc đi làm ngay lập tức, tất cả diễn ra trong một cái cuối tuần. Mình vui tới mức uống rất, rất nhiều trà sữa. Lúc ấy mình mới hiểu tại sao nhiều anh chị đều miêu tả sự kiếm việc như một cơ duyên của may mắn, vì 40 cái hồ sơ trọn vẹn mình gửi ra trong cả tháng 6 hầu hết không có hồi âm, cuối cùng lại được offer ở một chỗ mình còn không apply, mà lại là lựa chọn tốt hơn cả. Nhưng mình cũng tự hiểu, may mắn không phải là tất cả, vì đó còn là sự cố gắng của mình trong suốt quãng thời gian thực tập để có một recommendation tốt từ sếp cũ, để resume của mình hạ cánh được trên bàn của nhà tuyển dụng, để mình thuyết phục họ bằng cả quá trình và sự bền bỉ, chứ không chỉ một cuộc phỏng vấn 30 phút cỏn con. Nhìn một cách nào đó, cái application này còn dài và tốn công hơn vì nó là cả một chặng đường, nhưng rõ ràng là xứng đáng hơn.

Trong bốn tháng vừa qua, từ lúc chuyển xuống New York, mình học được những dạng kiến thức thật khác so với trường Đại học. Nó không còn là những lý thuyết cao siêu, những điều đôi lúc quá lý tưởng, mà quan trọng nhất là học được về bản thân mình: biết mình muốn gì, biết mình giỏi ở đâu, biết tương lai của mình muốn đi về đâu, biết mình có gì phải khắc phục, biết điều chỉnh thái độ sống, biết khiêm nhường trước cuộc đời nhưng vẫn phải tự hào vì những thứ mình xứng đáng có được. Trong những đêm mình đi dọc Đại lộ số 7, ngước lên những toà nhà cao tầng phản chiếu ánh đèn từ Quảng trường Thời đại, nhìn thấy hàng trăm chiếc taxi màu vàng ngược ngược xuôi xuôi đón lượt khách này qua lượt khách khác, mới thấy cái thành phố hoa lệ này là giấc mơ của hàng vạn người, và để có được một lý do chân chính mà bám trụ nơi đây, đó là một điều cần trân trọng.
Siêu Nguyễn
https://www.facebook.com/sieu.nguyen/posts/1643701885639956

COMMENTS

Name

Autocad,1,Catia,1,Điện Điện Tử,1,Du Học Sinh Mỹ,1,FONT TCVN AUTOCAD,1,Inverter,1,Khóa Học Online,1,Kinh Tế Quốc Dân NEU,1,Mastercam,1,Siemens NX,1,Solidworks,1,Tài Liệu Cơ Khí,18,Tài Liệu IT,1,Tài Liệu Ô TÔ,35,Tài Liệu Tiếng Anh,1,Thư Viện Autocad,1,Vật Lý Đại Cương,1,Vi Xử Lý,1,
ltr
item
Kho Sách Ebook Tài Liệu Tham Khảo PDF Thư Viện Điện Tử Giáo Trình Bách Khoa Kinh Tế Cơ khí Tiếng Anh: TÌM VIỆC LÀM Ở MỸ: ĐỂ SỐNG THEO ĐAM MÊ THÌ PHẢI HY SINH RẤT NHIỀU
TÌM VIỆC LÀM Ở MỸ: ĐỂ SỐNG THEO ĐAM MÊ THÌ PHẢI HY SINH RẤT NHIỀU
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEginYrnts1F5nEnrjLdVNvPONWxQVriZ5sUc8cG2jJZ5d7LGO_b1I3cNkZoaU8A-uNJ9Vb1Q2tELukAFvOORVwnWRHsyadFY6kVmi7D754Kg1vtLBoZi4NTeFI1P0SMvpyoIj5cbRWYYXM/s1600/T%25C3%25A2m+s%25E1%25BB%25B1+du+h%25E1%25BB%258Dc+sinh+m%25E1%25BB%25B9.png
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEginYrnts1F5nEnrjLdVNvPONWxQVriZ5sUc8cG2jJZ5d7LGO_b1I3cNkZoaU8A-uNJ9Vb1Q2tELukAFvOORVwnWRHsyadFY6kVmi7D754Kg1vtLBoZi4NTeFI1P0SMvpyoIj5cbRWYYXM/s72-c/T%25C3%25A2m+s%25E1%25BB%25B1+du+h%25E1%25BB%258Dc+sinh+m%25E1%25BB%25B9.png
Kho Sách Ebook Tài Liệu Tham Khảo PDF Thư Viện Điện Tử Giáo Trình Bách Khoa Kinh Tế Cơ khí Tiếng Anh
https://tailieuthamkhaopdf.blogspot.com/2018/05/tim-viec-lam-o-my-de-song-theo-dam-me-thi-phai-hy-sinh-rat-nhieu.html
https://tailieuthamkhaopdf.blogspot.com/
https://tailieuthamkhaopdf.blogspot.com/
https://tailieuthamkhaopdf.blogspot.com/2018/05/tim-viec-lam-o-my-de-song-theo-dam-me-thi-phai-hy-sinh-rat-nhieu.html
true
8311827617175861309
UTF-8
Loaded All Posts Not found any posts VIEW ALL Readmore Reply Cancel reply Delete By Home PAGES POSTS View All RECOMMENDED FOR YOU LABEL ARCHIVE SEARCH ALL POSTS Not found any post match with your request Back Home Sunday Monday Tuesday Wednesday Thursday Friday Saturday Sun Mon Tue Wed Thu Fri Sat January February March April May June July August September October November December Jan Feb Mar Apr May Jun Jul Aug Sep Oct Nov Dec just now 1 minute ago $$1$$ minutes ago 1 hour ago $$1$$ hours ago Yesterday $$1$$ days ago $$1$$ weeks ago more than 5 weeks ago Followers Follow THIS CONTENT IS PREMIUM Please share to unlock Copy All Code Select All Code All codes were copied to your clipboard Can not copy the codes / texts, please press [CTRL]+[C] (or CMD+C with Mac) to copy